Xếp hình đụ kiểu này phê quá AE. Quini muốn nhưng anh ấy không thể. Phút dường như hàng thế kỷ và giây dường như hàng thiên niên kỷ. Hoặc có thể nó là cách khác? Nó không quan trọng. Thời gian kéo dài như những sợi kẹo cao su dính dính, bám chặt cho đến khi trở thành sợi chỉ mỏng hơn sợi tóc mà không đứt. Mông cô đau nhức vì kiểu ngồi hoành tráng mà cô đang ngồi, cô nhìn chằm chằm, như thể bị thôi miên, vào màn hình bất biến của PC. -Người mẹ đã sinh ra anh ấy! —anh ta gầm lên mỗi khi trình bảo vệ màn hình bật lên và che khuất tầm nhìn của anh ta, lắc chuột một cách giận dữ hoặc lắc ngón tay trên phím gần nhất để hình ảnh bị mất xuất hiện trở lại. Và bắt đầu lại; hay đúng hơn là chờ đợi.

Xếp hình đụ kiểu này phê quá AE